Việc bị mắc kẹt tron vòng cạm bẫy nói lên việc một người luôn đi theo một phương pháp giải quyết vấn đề thất bại. Thường họ càng bỏ nhiều thời gian và tiền bạc vào phương pháp này bao nhiêu thì họ cũng càng theo đuổi phương pháp này bấy nhiêu. Cứ tưởng tượng rằng bạn đợi xe buýt tại trạm để đi một đoạn đường ngắn; sau một lúc nếu xe không đến, bạn nên đợi bao lâu nữa?
Hai nguồn lực thúc đẩy có thể được dẫn đến: một là rời trạm xe buýt, chấp nhận việc mất thời giờ và công sức đã bỏ ra để và cuốc bộ đến địa điểm muốn tới; hai là đưa ra một phương pháp tin tưởng gồm những ý nghĩ sau:
- Nếu tôi đợi lâu một chút nữa, xe phải đến.
- Tôi đã nhìn thấy chiếc xe đến trước kia và tôi chắc rằng nó sẽ đến nữa.
- Nếu bây giờ tôi rời khỏi trạm xe buýt, tôi sẽ bị quê mặt và cảm thấy mình ngu dại vì tôi đã đợi quá lâu.
- Tôi sẽ đợi cho đến khi nào xe đến để chứng minh rằng tôi nghĩ đúng.
Việc chờ đợi tại trạm xe buýt có sự đi đôi trực tiếp tới việc cờ bạc. Những người đánh bạc – chưa kể kể thời gian và công sức bỏ ra tại sòng bài – lại còn tốn tiền nữa. Người chơi cờ bạc bắt đầu cho rằng những phí tổn tiền này không phải là cái giá cho việc giải trí nhưng là một hình thức “đầu tư”. Người đánh bạc, cũng giống như người đón xe buýt, có thể càng ngày càng trở nên ngoan cố trong việc chứng minh rằng anh ta không phải là kẻ thất bại – để anh ta có thể thắng và sẽ thắng. Điều này có thể đưa đến việc càng ngày càng thua lỗ nhiều hơn và một sự gia tăng thúc đẩy để đi đánh bạc.
Có lẽ cách hay nhất để tránh bị dính vào sự lừa dối này là chấp nhận trước mắt việc đánh cờ bạc thường chỉ dẫn đến sự thua lỗ. Dĩ nhiên, việc ấn định giới hạn thời gian và tiền bạc trước khi chơi lúc nào cũng là một ý kiến nên được thực hiện cho tất cả người chơi bạc.
Được cập nhật hoá lần sau cùng (vào ngày thứ hai, 21 tháng tư , 2008)